Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu. Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Ngược chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư), giúp em có thêm tư liệu. tham khảo trong quá trình học tập, củng cố kiến thức cho kì thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư)
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – mẫu 1
Qua văn bản tài liệu Trở lại với gió (Nguyễn Ngọc Tư) Người đọc có thể hình dung ra sự thay đổi của cảnh vật vào những ngày cuối năm và cũng thấy được sự thay đổi trong cách cảm nhận và suy nghĩ của con người. Qua tình cảm đó ta thấy được tình yêu quê hương, đất nước của tác giả tha thiết. Phải yêu quê hương, thiết tha với quê hương thì mới có tình cảm sâu sắc, tỉ mỉ như vậy.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – 2 . vật mẫu
Tâm tư, tình cảm của tác giả được thể hiện ngay trong văn bản “Trở về với gió”. Chính sự lo lắng, mong đợi mà bực bội vì gió chưa tới. Đó là nỗi niềm nhớ nhung, nếu chẳng may phải đi xa Tổ quốc, nơi mà năm nào cũng có trở ngại. Tình cảm của tác giả đối với gió cũng chính là tình cảm đối với sự gắn bó, tình yêu, quê hương.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – 3 . vật mẫu
Đoạn văn đã thể hiện tình cảm mộc mạc, bình dị của tác giả đối với quê hương, đối với những điều bình dị. Tác giả yêu gió bởi những điều gần gũi thân quen, yêu gió cũng chính là yêu tâm hồn quê bình dị, gắn bó với cuộc sống của người dân lao động. Về với gió không chỉ sâu sắc bởi sự cảm nhận tinh tế của tác giả mà còn phảng phất hương vị quê hương bởi những điều bình dị, gần gũi.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – mẫu 4
Văn bản “Trở về với gió” đã thể hiện tình cảm rất đỗi bình dị, mộc mạc của Nguyễn Ngọc Tư đối với quê hương. Điều đó được thể hiện qua tình yêu của gió – tình yêu đến từ những điều gần gũi, thân quen. Gió được tác giả miêu tả qua những chi tiết, hình ảnh như “hơi thở của gió rất gần”; “âm thanh sẽ càng lúc càng tinh tế, mơ hồ và rụt rè, như có ai đứng từ xa khẽ đưa tay vẫy, như ngập ngừng không biết người xưa có còn nhớ mình không”; “hân hoan”; “thú vị, phong phú”; “Cào. Ấm. Nhẹ nhàng lắm.” Khi gió thổi qua, tác giả trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau: “Vui rồi giận”; “buồn, buồn muốn chết”; “Cảm giác mất đi một thứ gì đó không rõ ràng, không giải thích được, như có ai đó đang đuổi theo mình vậy .” Và tác giả luôn hướng về, chờ gió, bởi nó gợi nhớ về tuổi thơ, về quê hương.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – 5 . vật mẫu
Đến với văn bản Xoay chiều gió, người đọc có thể nhận thấy tình cảm, cảm xúc của Nguyễn Ngọc Tư thật giản dị, gần gũi. Tác giả đã dành cho quê hương mình một tình yêu chân thành và tha thiết. Gió là hình ảnh trung tâm trong văn bản gợi cho người viết những điều thân thuộc, gần gũi. Yêu gió cũng là yêu tâm hồn quê bình dị, gắn bó với cuộc sống của người dân lao động. Tác giả luôn chờ gió trở về, bởi nó gợi nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ, quê hương. Khi gió thổi, nhà thơ trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau từ vui, rồi giận, đến buồn. Dù xã hội ngày một phát triển nhưng nhà văn vẫn luôn nhớ về quê hương, nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ của mình. Như vậy, lời văn “Lên xuôi theo gió” không chỉ sâu sắc bởi sự cảm nhận tinh tế của tác giả mà còn phảng phất hương vị quê hương bởi những điều bình dị, gần gũi.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – mẫu 6
Văn bản “Trượt gió về” của Nguyễn Ngọc Tư đã nói lên cảm nhận của tác giả về gió, nhưng ẩn chứa trong đó là tình yêu quê hương đất nước. Hình ảnh ngọn gió được tác giả miêu tả vô cùng sinh động. Và phải là người nhạy cảm, tinh tế mới cảm nhận được điều đó. Gió mang theo bao nỗi nhớ, bao kỉ niệm về tuổi thơ, quê hương. Mỗi mùa trôi qua, khi mùa gió về, nhà văn lại mong ngóng. Nó như một thói quen, hay một điều quen thuộc không thể thiếu. Và dù xã hội có phát triển từng ngày thì nhà văn vẫn luôn nhớ về quê hương, nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ của mình.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – 7 . người mẫu
Trong văn bản Xoay chiều gió, tôi bắt gặp một tâm hồn nhạy cảm với những suy nghĩ ngây thơ, đơn giản của một đứa trẻ. Đứa trẻ ấy với nỗi băn khoăn, háo hức của riêng mình đã luôn mong ngóng, chờ đợi ngày chú chó trở về. Với anh, gió không chỉ là gió mà nó mang trong mình những tâm tư, tình cảm riêng. Với những e ngại, rạo rực, hồi hộp, rạo rực, nhiệt huyết, ngọn gió của chương sách khiến tác giả xao xuyến. Nó trở thành biểu tượng của những ngày đặc biệt, khi ngày đồng nhàn, gió đông nhè nhẹ bắt đầu thổi, gợi sự háo hức chờ đón một mùa Tết mới. Mặc cho mẹ lo lắng, tính tôi vẫn lưu luyến với miếng nước mía, với trái vú sữa chín mọng, với trái dưa hấu. Cứ thế, tình yêu của tác giả dành cho gió hiện lên mãnh liệt, nồng nàn nhưng rất đỗi mộc mạc.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – số 8 . người mẫu
Đoạn văn thể hiện cảm xúc của tác giả về gió, sâu xa hơn là tình yêu quê hương đất nước. Phải là người nhạy cảm, tinh tế và tỉ mỉ mới có thể cảm nhận được cái lạ của gió. Ngọn gió chướng mang bao nỗi nhớ, bao kỉ niệm. Mỗi mùa qua đi, trong gió mùa, dù tâm trạng hỗn độn nhưng vẫn mong chờ. Đó là một thói quen, một điều gần gũi, một sự thân quen không thể chối cãi. Gió là báo hiệu Tết đến, mùa gặt, cảm hứng văn chương trào dâng. Còn bây giờ, xã hội phát triển, mọi thứ đầy đủ nhưng mùa gió chướng đã dần bị lãng quên. Tác giả tỏ ra tiếc nuối.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – 9 . người mẫu
Văn bản “Trở về với gió” đã thể hiện tình cảm mộc mạc, bình dị của tác giả đối với quê hương, đối với những điều bình dị. Tác giả yêu gió bởi những điều gần gũi, thân quen. Anh yêu gió và cũng yêu cái hồn quê giản dị, gắn bó với cuộc sống của người dân lao động. “Trượt về với gió” không chỉ sâu sắc bởi sự cảm nhận tinh tế của tác giả mà còn phảng phất hương vị quê hương bởi những điều bình dị, gần gũi.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – 10 . vật mẫu
Trong văn bản Quay theo chiều gió, tác giả đã khắc họa những thăng trầm của một tâm hồn dịu dàng mà nhạy cảm. Nhân vật tôi đã chia sẻ những mong đợi, chờ đợi và cả những băn khoăn của mình với người bạn của mình. Gió mỗi năm chỉ về một lần, sau mùa tất bật, mang theo cái se se của mùa đông và sự hối hả, tất bật của mùa Tết. Nó làm cho nhân vật tôi lúc bâng khuâng, lúc buồn, rồi vui, rồi vồ vập như bị ai đuổi theo, có lẽ là chuyện năm xưa. Cùng với đó, là niềm hân hoan, phấn khởi của trẻ nhỏ với những trái chín trong vườn như mía, bông tai, dưa hấu… Rồi khi những ngày giá rét qua đi, mùa xuân sẽ về. trong sự tính toán bận rộn của mẹ. Những cảm giác ấy khiến tôi như được trở lại như một đứa trẻ, được hòa mình vào không gian thoáng đãng của làng quê những ngày trở gió.
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm, cảm xúc của tác giả được thể hiện trong văn bản “Đi theo chiều gió” (Nguyễn Ngọc Tư) – mẫu 11
Tình yêu với gió cũng chính là tình yêu quê hương của tác giả. Đó là tình yêu, là sự gắn bó thiết tha với con người, với cảnh sắc quê hương và một tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, có khả năng cảm nhận được những biến đổi rất nhỏ, rất tinh tế của tạo vật cũng như của tâm trạng. người khi gió thổi.