Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu. Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về thông điệp được truyền tải trong văn bản “Cô gió lạc mất tên” giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố. ôn tập cho kỳ thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về lời nhắn gửi trong văn bản “Cô gió lạc tên”
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về lời nhắn gửi trong văn bản “Cô gió lạc tên” – mẫu 1
Trong văn bản “Cô Gió lạc tên”, tác giả Xuân Quỳnh đã xây dựng hình tượng nhân vật cô Gió đã đi gieo rắc bao niềm vui, hạnh phúc cho mọi người, mọi nhà. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp sâu sắc về sự cho đi trong cuộc sống. Ai đó đã từng nói rằng “Cho đi… là mãi mãi”. Câu chuyện về cô bé gió cho chúng ta bài học quý giá về sự cho đi trong cuộc sống: khuyên mọi người hãy biết chia sẻ không chỉ với những người khó khăn mà còn với toàn xã hội. Bởi trong xã hội này còn rất nhiều mảnh đời kém may mắn, họ cần lắm sự giúp đỡ, sẻ chia của cộng đồng, đôi khi chỉ là một cái bắt tay thật chặt, một cái vỗ vai, những lời an ủi, động viên. Phần nào giúp họ. Tưởng chừng như khi cho đi, người cho sẽ mất đi, nhưng không, họ nhận được nhiều hơn thế. Như cô Gió trong truyện đã nói rằng “Hình thức của cô ấy là ở người khác, hữu ích cho người khác“. Chỉ cần một hành động sẻ chia, con người sẽ lan tỏa yêu thương đến cộng đồng, để tình yêu thương được lan tỏa và tồn tại mãi mãi. Người nhận đôi khi không mong nhận được vật chất, tiền bạc mà là hơi ấm của tình người. Con người rồi sẽ quay về với nhau cát bụi, về với đất mẹ, nhưng điều quan trọng là sự sẻ chia, giúp đỡ của họ với người khác sẽ tồn tại mãi mãi, như cơn gió, mọi người dễ dàng nhận ra và gọi tên cô: Gió! Không gì có thể ngăn cản những hành động xuất phát từ đáy lòng đồng cảm, từ trái tim thổn thức. Đó cũng là lòng nhân ái, là truyền thống tốt đẹp của đất nước ta từ bao đời nay, những truyền thống này vẫn tồn tại và không ngừng phát triển dưới nhiều hình thức khác nhau. Qua văn bản “Cô gió lạc tên”, tác giả gửi đến người đọc thông điệp sâu sắc về sự cho đi: Hãy cho đi để đời tươi đẹp!
Về tác giả và tác phẩm
1. Tác giả
– Xuân Quỳnh (1942-1988) tên đầy đủ là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh.
– Sinh ra tại làng An Khê, gần thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây (nay thuộc Hà Nội).
– Bà là một trong những nhà thơ nữ xuất sắc của Việt Nam, được mệnh danh là bà hoàng thơ tình của Việt Nam.
– Thơ Xuân Quỳnh thường viết về những tình cảm gần gũi, giản dị, trong sáng trong cuộc sống gia đình, đời thường, thể hiện những rung cảm, khát vọng của trái tim người phụ nữ chân chất, tha thiết. thương.
– Xuân Quỳnh được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật năm 2011.
– Một số tác phẩm tiêu biểu:
Tập thơ: chồi xanh (1963), Hoa dọc chiến hào (1968), Lời ru trên mặt đất (1978), chờ đợi mặt trăng (1981), tự hát (1984). Trong đó có một số bài thơ đặc biệt nổi tiếng: Thuyền và biển, Sóng, gà ăn trưa, Thơ tình cuối thu…
Một số tác phẩm viết cho thiếu nhi: Mùa xuân trên cánh đồng (truyện thiếu nhi, 1981), Bầu trời trong quả trứng (thơ thiếu nhi, 1982)…
2. Tác phẩm
1. Thể loại: Truyện cổ tích có nhân vật thường là con vật hoặc đồ vật được nhân hoá, vừa phản ánh đặc điểm sống của con vật vừa phản ánh đặc điểm con người.
2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác: Được lấy từ Truyện hay viết cho thiếu nhi xuất bản năm 2014.
3. Phương thức biểu đạt: Tự sự, miêu tả, biểu cảm.
4. người kể chuyện: Ngày thứ ba.
5. Tóm tắt:
– Mọi người gọi chị là Gió, bản tính hay giúp đỡ mọi người nên ai cũng quý mến. Cô ấy không có hình dạng hay màu sắc, nhưng mọi người đều biết cô ấy đi đâu. Khi đó, bố mẹ Đào đều tắc kè, ở nhà chỉ có hai bà cháu chăm sóc nhau. Còn bà Đào thì ốm nặng, cái nóng làm mồ hôi lấm tấm trên trán và lưng. Đào thương cô vội quạt cho cô mà quên rằng mình cũng đang vã mồ hôi vì nóng. Thấy vậy, cô Gió đến thổi từ từ mang hơi mát cho hai em cho đến khi lành hẳn. Sau đó, cô Gió dìu bé Ong trở về nhà. Cô vô tình bị lạc trong lọ và không thể ra ngoài vì trời quá tối. Qua cuộc nói chuyện với chị Huê, chị Gió mới phát hiện mình đã vô tình quên tên ở đâu đó. Khi cô Gió ra khỏi lọ, cô bay lên mặt biển và những giọng nói thì thầm gọi tên cô. Cô hạnh phúc, nhận ra rằng mình rất vui khi được giúp đỡ mọi người.
6. Bố cục (3 phần):
– Phần 1 (Từ đầu đến cuối …cô ấy đã đi xa): Cô Gió giúp mọi người và Đào.
– Phần 2 (Còn tiếp …đi theo ánh sáng và bước ra): Cô ấy quên tên rồi.
– Phần 3 (Còn lại): Cô Gió tìm lại chính mình.
7. Giá trị nội dung:
– Truyện ngắn mang đến một bài học quý giá là hãy giúp đỡ mọi người bằng tất cả khả năng của mình. Miễn là sự giúp đỡ đó mang lại hạnh phúc và niềm vui cho mọi người thì bản thân chúng ta cũng phải hạnh phúc.
8. Giá trị nghệ thuật:
– Kể chuyện ngôi thứ ba khách quan, toàn diện.
– Nghệ thuật miêu tả con vật, hiện tượng sinh động, đặc sắc.
– Ngôn ngữ chính xác, giàu hình tượng kết hợp với các biện pháp tu từ.