Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu. Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về nhân vật “tôi” trong văn bản “Một năm học tiểu học” giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho kì thi sắp tới. Mời các bạn xem:
Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật “tôi” trong văn bản “Một năm học tiểu học”
Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật “tôi” trong văn bản “Một năm học tiểu học” – mẫu 1
Nhân vật “tôi” trong “Một năm tiểu học” chính là nguyên mẫu của tác giả Nguyễn Hiến Lê ngoài đời. Đoạn trích khắc họa hình ảnh cậu bé những ngày đầu học Tiểu học và cuộc sống chân thực của một đứa trẻ. Ít ai ngờ rằng một học giả kiêm nhà văn xuất sắc lại có một tuổi thơ đáng nhớ đến vậy. Cha mất sớm, cậu bé trong hồi ký sống nhờ bàn tay lao động cần cù của mẹ và tình yêu thương của bà. Đó là một cuộc sống không đầy đủ về vật chất nhưng thoải mái về tinh thần khi được vui chơi và có một tuổi thơ đúng nghĩa với chúng ta. Đó là những ngày cậu bỏ bê học hành, tham gia vào những trò chơi của đám trẻ con nhà lao động. Vào mùa hè, các cậu bé thường lang thang bắt sâu bọ, tụ tập ở bờ sông, bến tàu để trò chuyện và đuổi bắt. Mùa đông không ra ngoài được, anh ở nhà đọc truyện Tàu cho cả nhà bên nội và bên ngoại nghe. Nhà văn đã kể lại một cách chân thực và sống động những kỉ niệm tuổi thơ của mình. Trong thời gian đó, nhân vật “tôi” rất lãng phí thời gian, không học hành nhưng ở một khía cạnh nào đó, nhân vật “tôi” cảm thấy có lợi khi có thể chạy nhảy nhanh hơn, sống giản dị, tự tại. cuộc sống đủ đầy. hiểu biết của trẻ tự nhiên hơn, phổ biến hơn. Qua nhân vật “tôi” ta thấy được sự hài hòa giữa hoạt động học tập và vui chơi là vô cùng cần thiết. Nếu học tập cải thiện trí thông minh thì các hoạt động vui chơi sẽ cải thiện sức khỏe và tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ cho học sinh.
Về tác giả và tác phẩm
1. Tác giả
– Nguyễn Hiến Lê (1912 – 1984) là một học giả, nhà văn, dịch giả, nhà ngôn ngữ học, nhà giáo dục Việt Nam, nhà hoạt động văn hóa độc lập, biên tập viên và dịch giả trên nhiều lĩnh vực khác nhau.
– Quê quán: làng Phương Khê, huyện Quảng Oai, tỉnh Sơn Tây (nay thuộc xã Phú Phương, huyện Ba Vì, Hà Nội).
– Xuất thân trong một gia đình Nho học, ông học ở Hà Nội, đầu tiên là trường Yên Phụ, sau đó là trường Bưởi.
– Năm 1934, ông tốt nghiệp Trường Cao đẳng Công chính Hà Nội và công tác tại các tỉnh miền Tây Nam Bộ, bắt đầu cuộc đời nửa thế kỷ gắn bó với Nam Bộ và Hòn ngọc Viễn Đông.
– Những năm trước 1975 và cả sau này, Nguyễn Hiến Lê luôn là một nhà văn nổi tiếng, viết mẫn tiệp và một nhân cách lớn.
– Tác phẩm chủ yếu gồm nhiều thể loại văn, tiểu thuyết, triết học, lịch sử, giáo dục – khoa học, chính trị – kinh tế, gương danh nhân, luận – chính luận – du ký, tu thân – học làm người. …
2. Tác phẩm
1. Thể loại: Hồi ký chủ yếu kể lại những sự kiện mà nhà văn đã tham dự hoặc chứng kiến trong quá khứ được sắp xếp theo trình tự thời gian, gắn với một hoặc nhiều thời kỳ của tác giả.
2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác: Trích từ Chương IV trong Hồi ký Nguyễn Hiến Lê xuất bản năm 1993.
3. Phương thức biểu đạt: tự truyện.
4. người kể chuyện: Người thứ nhất – Nguyễn Hiến Lê
5. Tóm tắt:
– Mẹ của nhân vật tôi là người không biết chữ, suốt ngày rong ruổi nên không kiểm soát được việc học hành. Nhân vật của tôi là một người học hành không chuyên cần, đi học đều nhưng lại về sớm vì mải vui chơi với bạn bè. Chơi đến 9, 10 giờ đêm mới về. Những ngày nghỉ, họ chỉ có mặt vào giờ ăn và chơi đùa với lũ trẻ trong xóm. Bà ngoại hiền lành không mắng, nhưng mẹ nghiêm khắc hơn, quát nạt, bắt cô về ngay, có khi còn đòn roi. Vào mùa đông, nhân vật của tôi ở nhà và đọc sách cho mọi người nghe.
6. Bố cục (2 phần):
– Phần 1 (Từ đầu đến cuối …cho tất cả chúng ta nghe): Kỉ niệm chơi với lũ trẻ con trong xóm
– Phần 2 (Còn lại): Những kỉ niệm với gia đình.
7. Giá trị nội dung: Cuốn hồi ký gợi lại những ký ức tuổi thơ êm đềm về những ngày học tiểu học của nhân vật tôi. Chủ yếu là những buổi đi chơi với bạn bè trong xóm và thời gian đọc sách ở nhà.
8. Giá trị nghệ thuật:
– Hồi ký kết hợp với tu từ: câu hỏi tu từ, liệt kê.
– Thể loại hồi ký có sự đan xen giữa tự sự, miêu tả và biểu cảm (kể với giọng trữ tình) giúp thể hiện đầy đủ, sâu sắc chủ đề của văn bản.