Tóm tắt tài liệu Thành Cổ thời trống môn văn lớp 10 Diều với một cuộc đời ngắn gọn, chi tiết bao gồm 10 bản tóm tắt tác phẩm Thành Cổ thời trống Cách tốt nhất giúp các em nắm được những nét chính về nội dung bài văn để học tốt Ngữ văn lớp 10.
Mời quý thầy cô và các em cùng tham khảo và tải về nội dung chi tiết tài liệu dưới đây:
Bản tóm tắt Thành Cổ thời trống
Bài giảng: Tiếng Trống Thành Cổ – Diều
Tóm tắt Thành Cổ – Văn mẫu 1
Trích đoạn “Trống Cổ Thành” hồi 28. Quan Công đưa hai chị em đến Nhữ Nam. Kéo quân đến Cổ Thành, nghe tin Trương Phi ở đó. Quan Công mừng rỡ sai Tôn Càn vào thành báo Trương Phi ra đón hai chị em.
Trương Phi lúc ấy giận dữ, nghe tin bèn sai quân mở cổng thành, rồi một ngựa vác bát giáo rắn xông vào đòi giết Quan Công. Quan Công bất ngờ nhưng may mắn tránh được nên không mất mạng. Trong cơn tức giận, Trương Phi không chịu thừa nhận lòng trung thành của Quan Công dù cả hai người vợ đã ra sức thanh minh sự thật.
Đang lúc rối ren, bỗng ở đằng xa, Sái Dương đem quân Tào đuổi theo. Trương Phi càng thêm tức giận, buộc Vân Trường phải lấy ngay thủ cấp của vị tướng đó để chứng tỏ lòng trung thành. Quan Công không nói lời nào, múa đao hóa rồng. Sái Dương không chút do dự, đầu đã lăn trên mặt đất. Lúc đó Phi mới tin là có thật. Phi mời hai chị em vào thành cúi đầu xin lỗi Quan Công.
Tổng Hợp Thành Cổ – Mẫu 2
Quan Công dẫn hai chị em đến Cổ Thành, nghe tin Trương Phi ở đó. Ông mừng rỡ sai Tôn Càn vào thành báo tin Trương Phi ra đón. Nghe tin, Trương Phi liền mặc giáp, cưỡi ngựa, dẫn vạn quân, đi đường tắt ra cửa Bắc. Gặp Trương Phi, Quan Công mừng rỡ vô cùng. Nhưng Trương Phi nghi ngờ Quan Công đã đầu hàng Tào, phản bội vườn đào nên vác giáo xông tới đâm Quan Công mặc cho Quan Công và hai bà vợ hết lời bào chữa. Giữa lúc đang bối rối, bỗng từ xa Sái Dương mang quân đuổi đánh Tào Tháo khiến Trương Phi càng thêm tức giận, buộc Quan Công phải lấy ngay thủ cấp của vị tướng đó để chứng tỏ lòng trung thành. Không dừng một chút, đầu Sái Dương lăn trên mặt đất. Lúc này Trương Phi mới tin lời Quan Công. Trương Phi mời hai chị em vào thành, cúi đầu xin lỗi Quan Công.
Tổng Hợp Thành Cổ – Mẫu 3
Biết mình là Lưu Bị ở Hà Bắc trên đất Viên Thiệu, Quan Vũ dẫn hai chị em (vợ Lưu Bị) đi tìm. Tào Tháo tránh tiếp Quan Vũ để nói lời từ biệt vì ông ta muốn giữ Quan Vũ để sử dụng. Tháo không ra đường chuyền mà cũng không cho tướng truy đuổi. Các tướng vẫn không cho Quan Vũ vượt ải. Quan Vũ phải mở đường để đi.
Qua ải Đông Lĩnh chém Khổng Tử.
Đến biên giới Lạc Dương chém Hàn Phúc, Mạnh Thâu.
Qua Nghi Thủy giết Biện Hỷ.
Vượt biên Huỳnh Dương cắt Vương Thực.
Đến sông Hoàng Hà và giết Tan Ky.
Đến Cổ Thành, Quan Vũ tưởng rất vui được gặp nàng, ai ngờ Trương Phi “mắt trợn tròn, râu hùm biến thái, gào như sấm, múa giáo rắn chạy lại đâm Quan Công”. Bất ngờ Sái Dương kéo quân bắt Quan Vũ. Phi càng đa nghi… Chỉ đến đoạn đầu khi Sái Dương bị Quan Vũ chém đứt đầu, Phi mới đánh trống lảng, Phi mới dần nguôi ngoai. Và chỉ sau khi nghe người lính kể lại mọi chuyện… Phi mới không tin, “nước mắt lưng tròng, lạy Vân Trường”.
Tổng Hợp Thành Cổ – Văn Mẫu 4
“Bài trống Thành Cổ” trích ở hồi 28 “Chém Sái Dương, anh em hòa hiếu. Trong Thành Cổ, bề tôi hội ngộ”.
Trong đoạn trích này, để minh oan cho mình, xua tan những nghi ngờ, hiểu lầm của Trương Phi, Quan Công đã chấp nhận ngay điều kiện mà Trương Phi đặt ra: Phải lấy đầu Sái Dương trong ba hồi trống. Không đợi hồi thứ ba, vừa dứt hồi trống thứ nhất, đầu Sái Dương đã lăn trên mặt đất. Sở dĩ Quan Công hành động nhanh chóng như vậy là vì muốn thể hiện ngay tấm lòng lương thiện của mình, hóa giải ngay hiểu lầm của Trương Phi. Còn Trương Phi vì cho rằng Quan Công ở cùng Tào Tháo, Tào Tháo là địch nên Quan Công bị oan. Khi nghe tin Tôn Càn báo tin Vân Trường đã mang vợ từ Hứa Đô về, Trương Phi nóng nảy giết Quan Công. Mãi đến khi nhìn thấy Quan Công lấy đầu Sái Dương (tướng của Tào Tháo), nghe kể chuyện của một binh sĩ Tào Tháo, Trương Phi mới hiểu được tấm lòng lương thiện của Quan Công và nhất là khi nghe những câu chuyện của Quan Công. từng trải, Trương Phi rơi nước mắt quỳ lạy Vân Trường.
Tổng Hợp Trống Đồng Thành Cổ – Mẫu 5
Sau khi Từ Châu thất thủ, ba anh em kết nghĩa Lưu – Quan – Trương lưu lạc mỗi người một nơi. Quan Vũ phải tạm lánh sang đất Tào với điều kiện hàng Hán chứ không hàng Tào, khi nào biết hắn ở đâu sẽ đi ngay. Vừa hay tin Lưu Bị sang ở với Viên Thiệu, Quan Vũ rời đất Tào, vượt năm cửa ải, chém sáu tướng Tào cản đường, hộ tống hai chị dâu về. Trên đường đi, Quan Vũ gặp Trương Phi ở Cổ Thành. Quan Vũ rất vui khi gặp lại người anh kết nghĩa, nhưng không may, Trương Phi nghe tin Quan Công phản bội anh mình nên đem quân ra cửa Bắc “hỏi thăm” Vân Trường. Mặc cho hai chị dâu can ngăn, Trương Phi vẫn không bỏ hiềm nghi với Quan Công, thậm chí còn mắng mỏ, buộc tội, thậm chí còn múa giáo rắn đâm Quan Công. May thay, Quan Công đã kịp thời tránh mũi giáo. Sau quá trình đối đầu căng thẳng, Trương Phi càng trở nên nóng nảy. Mãi đến khi quân Sái Dương đuổi đánh Quan Công để trả thù cho việc giết Tần Kỳ, rồi nghe người cầm cờ kể lại những phiền muộn của mình, Trương Phi mới tin lời anh mình, bật khóc và lạy anh. .
Tổng Hợp Thành Cổ – Văn Mẫu 6
Quan Công vì phải áp giải hai chị dâu nên tạm đầu hàng Tào với điều kiện chỉ hàng Hán, không hàng Tào. Khi nghe tin Lưu Bị theo Viên Thiệu, ông lập tức nộp hết ấn tín, vàng bạc, lên ngựa đi tìm. Trên đường đi nghe tin Trương Phi đang giữ Cổ Thành, binh hùng hậu, lương thực rào rào, Quan Công vui mừng khôn xiết, không ngờ anh em lưu lạc lại tìm được nhau ở đây, lầm đường lạc lối. người về báo tin cho Trương Phi để anh em đoàn tụ đón hai chị em về.
Trương Phi là người nóng nảy, thẳng thắn như một mũi tên, mạnh mẽ, nói chuyện với kẻ thù bằng gươm giáo, trắng đen phải rõ ràng, không chấp nhận những quanh co phức tạp. Vì vậy, sau khi Tôn Càn vào chào, không nói một lời, lập tức mặc giáp, cưỡi ngựa, dẫn một nghìn quân, đi đường tắt đến cửa Bắc.
Trương Phi “mắt trợn tròn, râu vểnh, tiếng thét như sấm, múa giáo rắn, chạy lại đâm Quan Công”. Bất ngờ Sái Dương kéo quân bắt Quan Vũ. Phi càng đa nghi… Chỉ đến lúc Sái Dương bị Quan Vũ chém đầu, Phi mới đánh trống bỏ dùi, Phi mới dần nguôi ngoai. Và chỉ sau khi nghe người lính kể lại mọi chuyện… Phi mới không tin, “nước mắt giàn giụa khóc lạy Vân Trường”.
Về tác giả và tác phẩm
1. Tác giả
– La Quán Trung (1330 – 1400), hiệu La Ban, hiệu Hải Hồ Tân Nhân
– Người vùng Thái Nguyên tỉnh Sơn Tây cũ.
– Tác giả chuyên sưu tầm, biên soạn các bộ sử. Tác phẩm tiêu biểu: Chính truyện về hai triều Tùy Đường, Tấn Đường ngũ đại truyện, Bình yêu truyện…
– La Quán Trung là người kín tiếng, cô độc nhưng có tấm lòng sắt đá.
2. Tác phẩm
Loại: Tiểu thuyết chương hồi
Nguồn gốc và bối cảnh sáng tạo:
– Gồm 120 hồi, ra đời vào đầu thời Minh (1368-1644), trong âm hưởng của cuộc đấu tranh chống ách đô hộ của Nguyên Mông, khôi phục nhà Hán.
– Kể câu chuyện về một đất nước bị chia làm 3 gọi là “Cát cứ đánh” trong gần 100 năm cổ đại của Trung Quốc (thế kỷ II và III) với sự phân tranh giữa ba tập đoàn phong kiến Ngụy, Thục, Ngô.
chế độ biểu hiện: Tự sự + Biểu cảm
Bố cục tác phẩm “Trống Cổ Thành” (La Quán Trung): Chia làm 5 phần:
– Đoạn 1: trình bày (Từ đầu đến… bảo Trương Phi đến đón hai chị em): Giới thiệu nhân vật, sự việc, hoàn cảnh.
– Đoạn 2: đoạn mở đầu (từ “Trương Phi từ… đến… cũng phải theo ra khỏi thành”): Cuộc xung đột giữa Trương Phi và Quan Công bắt đầu.
– Đoạn 3: phần phát triển (từ “Quan Vũ thấy Trương Phi đi ra… đến… Không phải ngựa, là cái gì?”): Sự kiện vẫn tiếp tục.
– Đoạn 4: cao trào (từ “Quan Công trở về… đến… Thừa tướng đến bắt ngươi”): Sự xuất hiện của Sái Dương.
– Đoạn 5: mở nút (phần còn lại): Quan Công chặt đầu Sái Dương.
Giá trị nội dung của tác phẩm “Trống Cổ Thành” (La Quán Trung)
– Vạch trần bản chất tàn bạo, dối trá của giai cấp thống trị.
– Bóc trần tình hình chính trị TQ, cát cứ đấu đá, cá lớn nuốt cá bé, chiến tranh triền miên
– Đời sống nhân dân loạn lạc, bi đát và thể hiện ước mơ về một xã hội có vua, tướng giỏi.
– Gửi gắm khát vọng hòa bình, thống nhất và một nền chính trị nhân văn
Giá trị nghệ thuật của tác phẩm “Trống Cổ Thành” (La Quán Trung)
– Giá trị lịch sử và quân sự.
– Nghệ thuật kể chuyện hấp dẫn, lôi cuốn người đọc đi từ màn này sang màn khác, đặc biệt là nghệ thuật miêu tả các trận đánh sinh động, hấp dẫn.
Dùng xung đột để giải quyết xung đột.
– Xây dựng một thế giới đầy đủ các nhân vật, trong đó các nhân vật chính tiêu biểu với tính cách sinh động, sắc nét.