Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu hay Viết đoạn văn ngắn kể về nhân vật anh trai trong “Bức tranh của em gái tôi” hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố. kiến thức cho kỳ thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Viết đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật anh trai trong “Bức tranh của em gái tôi”
Viết đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật anh trai trong “Bức tranh của em gái tôi” – Mẫu 1
Tạ Duy Anh là nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Trong số những tác phẩm mà ông để lại cho độc giả, nổi bật nhất có lẽ là “Bức tranh của em gái tôi”. Truyện ngắn đã thể hiện thành công nhân vật người anh Kiều Phương – người anh ghen tuông và luôn mắng nhiếc em gái mình. Mở đầu tác phẩm, tác giả đã cho ta thấy cảnh mắng mỏ, quát tháo của người anh khi thấy em gái nghịch ngợm, quậy phá dưới nền nhà. Hơn nữa, khi mọi người trong gia đình phát hiện ra tài năng hội họa của Kiều Phương, ai cũng vui mừng trừ người anh trai. Anh không vui mà còn ganh ghét, đố kỵ với tôi. Tuy nhiên, khi nhìn thấy bức tranh đoạt giải nhất của Kiều Phương, người anh như vỡ òa trong hạnh phúc. Đặc biệt nhất, tôi cảm nhận được lỗi lầm của mình khi đối xử tệ bạc với em. Xin chân thành cảm ơn nhà văn Tạ Duy Anh đã mang đến cho người đọc những câu văn hay, chan chứa cảm xúc về tình anh em ruột thịt trong gia đình!
Viết đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật anh trai trong “Bức tranh của em gái tôi” – Mẫu 2
Sau khi kết thúc tác phẩm “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh, nhân vật người anh đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc, khó quên. Vốn là người không có tài năng gì nổi bật, khi thấy tài năng hội họa của em gái Kiều Phương được phát hiện, tâm trạng người anh dần thay đổi. Đầu tiên là cảm thấy buồn và muốn khóc, thậm chí còn nhìn trộm những bức ảnh của tôi. Nhìn ai cũng yêu thương, khen ngợi, chăm sóc em gái hơn cả bản thân, người anh cảm thấy mình như bị bỏ rơi. Tôi không hiểu tại sao anh trai không thể gần gũi với tôi như trước, có lẽ đó là do ghen tị từ trái tim. Khi đứng trước tấm hình đoạt giải của Kiều Phương, tâm trạng người anh thay đổi liên tục: bất ngờ đến tự hào, rồi cuối cùng là xấu hổ. Xấu hổ vì tôi không hoàn hảo như người anh trong bức tranh của em gái tôi. Và đó cũng là điều tôi nhớ nhất về nhân vật này: biết lỗi lầm của mình và thấy được tấm lòng nhân hậu, tình cảm trong sáng của Kiều Phương.
Viết đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật anh trai trong “Bức tranh của em gái tôi” – Mẫu 3
Nhân vật anh trai của Kiều Phương trong văn bản “Bức tranh của em gái tôi” là một người anh hết mực quan tâm đến em gái, nhờ đó mà anh đã phát hiện ra tài năng đặc biệt của cô em gái. Dần dà, anh cũng phát hiện đồ đạc trong nhà bị em gái xáo trộn vì trộn sơn. Từng sự quan tâm thầm lặng nhỏ nhặt đã thể hiện một phần tình yêu thương của anh dành cho cô em gái nhỏ của mình. Tuy nhiên, trong một khoảnh khắc, người anh bị bao phủ bởi sự ghen ghét và đố kỵ. Chỉ vì tự ti và kém cỏi, từ mặc cảm dẫn đến suy nghĩ tiêu cực, hiểu lầm và xa cách anh trai. Cho đến khi tôi nhìn thấy bức tranh đoạt giải của em gái tôi được trưng bày. Người anh đi từ ngạc nhiên, tự hào đến tiếc nuối. Người anh nhớ những gì em đã làm, hiểu em ghen tị với em như thế nào, và cũng vì thấy Kiều Phương ngây thơ mà tính tình anh thay đổi tính tình. Anh tự hào vì trong bức hình đó phảng phất bóng dáng của anh được mọi người khen ngợi, tự hào vì có một người chị đa tài. Anh trai sau đó ngượng ngùng trước mặt em gái, thừa nhận mình không xinh bằng người trong ảnh.
Viết đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật anh trai trong “Bức tranh của em gái tôi” – Mẫu 4
Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” của Tạ Duy Anh là một truyện ngắn hay. Hay trong lời nói, trong cách ví von, so sánh giản dị nhưng có sức lay động mạnh mẽ. Ở hai nhân vật Kiều Phương và anh trai đều có nét đáng yêu. Nhưng trong nhân vật đó, người anh để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất.
Anh trai Kiều Phương đang ở độ tuổi thả diều, hồn nhiên và rất thương em gái. Biệt danh “Mèo” mà người chị đặt cho đã nói lên sự ngây thơ, trong sáng của người em. Một anh trai cũng cảm thấy “bức xúc” khi thấy em gái mình “lục lọi đồ đạc một cách thích thú”. Thích quở trách các cô gái: “Này, bạn không thể để họ yên?” hay tò mò “thò lén chị” khi nó làm nũng.
Từ khi họa sĩ Tiến Lê phát hiện ra tài năng của Kiều Phương, hết lời khen ngợi thì người cha lại “ngẩn ngơ”, ngạc nhiên và sung sướng khi phát hiện ra tài năng đặc biệt của con trai mình. Người mẹ hiền “không kìm được xúc động” khi nghe và chứng kiến câu chuyện hài hước này. Kể từ lúc đó, người anh “luôn cảm thấy mình kém cỏi nên bị đẩy ra ngoài”, ngồi vào bàn học cậu bé “chỉ muốn gục xuống khóc”. Tâm trạng ấy rất thật, rất người, nhất là đối với một cậu bé thời loạn. Người anh buồn vì thấy mình bất tài, thấy cô đơn vì hầu như bố mẹ chỉ quan tâm, yêu thương con gái nhiều hơn, nhất là khi thấy bố mẹ “tung tăng mua sắm cho em gái những thứ em cần”. Có lẽ cảm giác đó của người anh một phần là do sự thiếu tinh tế trong cách thể hiện tình yêu thương của cha mẹ với con cái. Hậu quả chính là sự xa cách của hai anh em, người anh thậm chí còn “nổi đóa” khi em phát hiện ra một vấn đề nhỏ trong em gái của mình.
Tạ Duy Anh cũng nhấn mạnh tâm trạng của người anh khi miêu tả cảnh anh quyết định “nhòm ngó” tranh của Cát, một việc làm mà chính người anh từng “khinh thường”. thể hiện bản thân anh tự nhận mình kém cỏi, không ghen tị với tài năng của em gái nữa. Trước nhìn cái mặt “bẩn bựa” của em gái thì dễ thương mà giờ anh lại như vậy. mắng và mắng em gái “cằm, mồm”.
Khi chị gái và bố mẹ trở về từ trại thi vẽ quốc tế, anh chị vừa vui mừng vừa phấn khích vì Cát đoạt giải nhất, muốn được anh chia sẻ, ôm cổ và thủ thỉ: “Chị muốn em đi nhận giải. cùng nhau.’, rồi anh lại ‘đang trong lúc đẩy ra’.. Những biểu hiện đó có lẽ là chút bốc đồng của tuổi thơ, chúng ta càng cảm thông cho người anh hơn.
Đến cuối truyện, cả gia đình đi nhận giải thưởng, khi anh trai và mẹ đến phòng tranh để xem bức tranh đoạt giải nhất của em gái, khung cảnh này dường như xuất hiện hai nhân vật anh em. Người anh trong tranh rất đẹp: “Một cậu bé đang ngồi nhìn ra cửa sổ, nơi có bầu trời trong xanh. Khuôn mặt cậu bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ”. Đó chính là hình ảnh người anh lý tưởng rất thông minh, tham vọng và có tâm hồn mơ mộng do họa sĩ Mèo Tí vẽ nên.
Người anh đứng nhìn bức ảnh với nhiều tâm trạng. Cô bé xúc động đến mức “phải nắm lấy tay mẹ” vì bất ngờ và bất ngờ. Ngỡ ngàng cảm thấy người anh trong ảnh thật ảo diệu, ngoài sức tưởng tượng của tôi. Sau đó là niềm tự hào rằng tôi có một người chị rất tài năng và tốt bụng. Cuối cùng, xấu hổ cho bản thân mình. Lúc này, ý nghĩ: “Trong mắt anh trai, mình hoàn hảo như vậy sao?” thể hiện sự xấu hổ của mình rất rõ ràng. Cuối cùng, người anh muốn khóc và nói với mẹ: “Không phải mẹ. Đây là tâm hồn và lòng tốt của anh trai mẹ.” Chàng trai cảm thấy mình không hoàn hảo, phải cố gắng vươn lên, yêu thương và trân trọng em gái mình hơn bao giờ hết.
Qua bức tranh người em gái ta cảm nhận được tính cách người anh ngày càng trưởng thành hơn. Dưới ngòi bút chân thực của Tạ Duy Anh, hai anh em Kiều Phương hiện lên rõ nét hơn. Qua đó ta cũng cảm nhận được rằng: “Lòng nhân ái, vị tha sẽ giúp con người vượt lên chính mình để sống thanh thản và tốt đẹp hơn”.
Về tác giả và tác phẩm
1. Tác giả
– Tạ Duy Anh (1959), tên khai sinh là Tạ Viết Đăng.
– Quê quán: Hà Nội.
– Truyện viết cho thiếu nhi của ông trong sáng, thơ mộng, giàu ý nghĩa nhân văn. Viết cho thiếu nhi là cách ông bày tỏ tình yêu với thế giới tuổi thơ trong sáng.
– Nhiều sáng tác cho thiếu nhi như: Tuyển tập truyện Nhạc đà điểu, Quả trứng vàng, Tiếng vó ngựa trở về, …
2. Tác phẩm
1. Thể loại: Truyện ngắn
2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác:
-“Hình ảnh của em gái tôi” là truyện ngắn đoạt giải nhì cuộc thi viết “Tương lai vẫy gọi” của báo Tiên văn.
– Truyện được in thành tập “Bài ca con đà điểu”.
3. Phương thức biểu đạt: tự truyện
4. Người kể chuyện: Ngôi thứ nhất (anh “tôi” kể chuyện)
5. Tóm tắt:
Truyện kể về hai anh em Kiều Phương (hay còn gọi là mèo) qua lời kể của người anh. Cat là một cô bé nghịch ngợm nhưng có biệt tài vẽ. Sau một thời gian theo dõi, nhất là khi nghe chú Tiến Lê khen tranh của em gái, người anh rơi vào tâm trạng tự ti. Tâm trạng này khiến người anh thường gắt gỏng với Cát dù cô bé chẳng phạm tội gì. Nhưng thật bất ngờ, bức tranh đoạt giải của Kiều Phương lại là bức tranh vẽ người anh trai yêu quý của cô. Đứng trước di ảnh, người anh nhận ra tấm lòng nhân hậu của em gái và ân hận vì đã có lúc đối xử không đúng mực với em.
6. Bố cục:
Gồm 2 phần:
+ Phần 1 (từ đầu đến “trổ tài”): Tài năng của cô em gái được phát hiện
+ Phần 2 (tiếp theo “Em đi nhận hàng giả”): Nỗi ghen tuông và tội lỗi của người anh
+ Phần 3 (còn lại): Người anh nhận ra lỗi lầm và tấm lòng của người em
7. Giá trị nội dung:
Qua câu chuyện về hai anh em có tài vẽ tranh, câu chuyện “Bức tranh của em gái tôi” cho thấy: Tình cảm trong sáng, hồn nhiên và nhân hậu của cô em gái đã giúp người anh nhận ra những hạn chế của bản thân.
8. Giá trị nghệ thuật:
+ Ngôi kể tự nhiên, chân thực
+ Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế, sắc sảo.