Nội dung chính của tài liệu Vi phạm Ngữ văn lớp 11 gồm 2 trang với đầy đủ bố cục, tóm tắt, phương thức biểu đạt, thể loại, người kể chuyện, giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật giúp học sinh nắm được những nét cơ bản về ngữ liệu. văn bản chính.
Hành vi
Tìm hiểu chung về văn bản:
1. Tác phẩm Công vụ
– Hắn đây rồi!
– Không phải!
– Đúng rồi! Bạn đã nói đó là anh ấy.
– Bạn có chắc không? Tôi đã nhìn thấy anh ấy ở trường đua, anh ấy trông nhút nhát hơn, vụng về hơn, thậm chí còn trùm cả chụp đèn trên đầu quấn khăn, các ngón tay đeo nhẫn.
– Hay là nó đem hết ra tiệm cầm đồ? Nhưng hãy nhìn kỹ! Đó không phải là cùng một chiếc mũi tẹt, cùng một đôi mắt xếch, cùng một khuôn mặt như vỏ chanh sao?
– Vâng. Chà, có lẽ bạn đúng. Nhưng anh ta đang làm gì ở đây, trong tàu điện ngầm này, và tất cả những người đàn ông và phụ nữ đi theo anh ta ở đâu?
– Họ có thể để tất ở kho hành lý của nhà ga để ra ngoài chơi.
Đó là em họ thân yêu của tôi! Tôi thuật lại câu chuyện tương tự giữa một cặp vợ chồng trẻ ngồi cùng toa với tôi. Chúng ngấu nghiến tôi bằng ánh mắt ranh mãnh, tò mò, nhưng giả vờ không nhìn tôi chút nào.
Cuộc đối thoại tiếp tục như sau:
– Bạn nghĩ gì về khách của chúng tôi? – Người con trai hỏi, tưởng tôi là vua và nghĩ rằng tôi không hiểu họ nói gì với nhau.
– Anh ấy càng làm tôi cười hơn nhưng khi anh ấy khoác lên người anh ấy toàn lụa, toàn hạt cườm. – Bạn gái anh đáp.
– Đó là một viên ngọc quý! Tôi rất thích có kho báu đó, không có gì hơn!
– Nếu tôi có cô ấy, tôi đã cố tình đánh mất nó, để được báo chí nhắc đến, và nhờ đó trở thành một ngôi sao. Còn bạn, bạn nghĩ sao về những người bảo vệ của chúng ta?
– Điều đó tốt cho chúng ta. Lò nung ở Gangbe đã được bán. Chiếc rương của Hera Michten cũng đã được trả giá. Vụ việc những người bị chặt thành từng khúc không thu hút nhiều sự chú ý của dư luận vì họ không thuộc tầng lớp thượng lưu. Và thế là kho giải trí của chúng ta cũng sắp cạn như BDD Vậy. Báo chí không còn gì để bôi nhọ trên giấy. Ngay sau đó…
– Đổi xe đây cưng?
– Không, ga tiếp theo. Đúng lúc đó, một vị vua đến với chúng tôi.
– Tôi thích Salo hơn. Bên cạnh đó, vua, nó đắt tiền.
– Nó đâu rồi! Bạn có nhớ vũ hội thuộc địa tại Nhà hát Khiêu vũ không? Phải trả một ngàn rưỡi francs để được xem cung nữ tỳ thiếp của vua Campuchia, xem họ nhào lộn nhào lộn như các thánh Congo; Hôm nay, chúng ta đã không mất tiền để xem nhà vua bên cạnh chúng ta? Tôi nghe nói chủ nhân của Nhà hát múa rối sắp ký hợp đồng thuê…
Tàu dừng, hai người xuống, mắt cứ liếc nhìn tôi, tôi buồn cười quá chợt nghĩ, và nghĩ đến cô. Tôi vẫn có thể thấy ngày mà bạn và tôi, giống như hai con chim đó, đậu trên đầu gối của người bác thân yêu của chúng tôi, nghe ông kể chuyện cổ tích. Tôi nhớ câu chuyện vua Thuấn vì muốn tận mắt nhìn thấy thiên hạ có hài lòng với mình không nên đã cải trang thành thợ cày đi dò đất. Hãy nhớ câu chuyện về vua Peter của nước Nga đi làm thợ thủ công và đến làm việc tại các công trường của Anh. Bên cạnh những đại ngụy quân tử muốn đi sâu vào đời sống nhân dân, ngày nay cũng có những ông hoàng, bà chúa vì lợi ích cá nhân và vì những lý do không mấy cao thượng mà cũng “xử trảm”.
Tôi không biết ý đồ “hành xử” của chúng tôi là gì. Bạn không muốn biết rằng người dân Pháp, dưới sự cai trị của người bạn Alexander I của bạn, cũng được hưởng hạnh phúc, uống nhiều rượu và hút thuốc phiện nhiều như người dân miền Nam dưới sự cai trị của miền Nam? thưa ngài hay không? Phải chăng anh muốn học cách sử dụng (theo kiểu Pháp) cái liềm của người nông dân và cái búa của người thợ thủ công, để sau những chuyến du hành, anh sẽ mang về cho mình một chút tiện nghi mà “đồng bào” bất hạnh của anh đã biết từ trước đến nay. ? Hay đã chán làm đại vương, giờ muốn nếm trải cuộc sống của những cậu bé?
Dù sao, tôi đã trở thành một vị hoàng đế bất đắc dĩ trong một thời gian. Bất cứ nơi nào tôi đi, mọi người nhìn tôi, ghen tị với tôi, mỉm cười với tôi, khen ngợi tôi, theo dõi tôi.
Em gái thân yêu của anh, chắc hẳn em đã nói với anh rằng bánh xe vô tận đã quay rồi. Xưa nay dân da trắng Đông Dương đều văn minh, bây giờ đến lượt dân da vàng lên làm đế vương nước Pháp.
Cô ấy không thể tưởng tượng được sự tiếp đón tốt đẹp mà chúng tôi đã được đưa ra ở đây. Quần chúng chỉ tự nhiên bày tỏ sự phấn khích khi họ thoáng thấy một trong những người đồng hương của chúng tôi. “Hắn đây!” hoặc “Hãy nhìn anh ấy!” là những lời chào kín đáo và kính trọng mà chúng tôi thường gặp trên đường đi.
Điều tuyệt vời nhất là ngay cả Chính phủ cũng không công nhận những vị khách thực sự của mình nữa, và để đảm bảo không thất bại trong nhiệm vụ tiếp đón của mình, Chính phủ coi tất cả người An Nam vào hàng vua chúa và giáo phái. Theo dõi để có giá tốt nhất! Họ là những người lính mật vụ, rụt rè, vô tư và vô cùng tận tụy. Các anh đã không tiếc công sức để bảo vệ chúng tôi, giá như cô ấy thấy các anh nhìn tôi chăm chú như mẹ nhìn con chập chững những bước đi đầu tiên, cô ấy sẽ ghen tị mất. về tình cảm của bạn dành cho tôi. Có thể nói, ngươi bám lấy đế giày của ta, dính lấy ta như hình với bóng. Và bạn có thực sự phát điên nếu mất tôi sau năm phút nữa không? Bị đối xử như vậy sao nàng không cảm động cho được?
Ngày nay, mỗi khi ra khỏi cửa, tôi không giấu nổi niềm tự hào là người An Nam và niềm tự hào có một vị hoàng đế.
2. Về tác giả, tác phẩm
1. Tác giả
Nguyễn Ái Quốc (1890 – 1969) là lãnh tụ vĩ đại của dân tộc và cách mạng Việt Nam. Người đã lãnh đạo nhân dân ta trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.
Nguyễn Ái Quốc tên khai sinh là Nguyễn Sinh Cung. Sinh ra tại huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An.
– Gia đình: Thân phụ là cụ Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc – một nhà Nho yêu nước, có tư tưởng tiến bộ đã ảnh hưởng lớn đến tư tưởng của ông. Thân mẫu là Hoàng Thị Loan.
– Trong suốt cuộc đời hoạt động cách mạng, Người đã lấy nhiều tên gọi khác nhau: Nguyễn Tất Thành, Văn Ba, Nguyễn Ái Quốc… Tên “Nguyễn Ái Quốc” được sử dụng lần đầu trong những hoàn cảnh sau: Ngày 18-6-2015. Năm 1919, thay mặt “Hội những người An Nam yêu nước”, Nguyễn Tất Thành mang đến Hội nghị hòa bình Versailles ở Pháp bản “Bản yêu sách của nhân dân An Nam” – do Nguyễn Ái Quốc ký tên.
– Không chỉ là nhà hoạt động cách mạng lỗi lạc, ông còn được biết đến là nhà thơ, nhà văn lớn, được UNESCO công nhận là Danh nhân Văn hóa Thế giới.
– Một số tác phẩm tiêu biểu:
- Tuyên ngôn Độc lập (1945, chính luận)
- Bản án chế độ thực dân Pháp (1925, chính luận)
- Dương Khách Mệnh (1927, tuyển tập)
- Con rồng tre (1922, chính kịch)
- Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến (1946)
- Truyện ngắn: Vi Vi (1923), Truyện cười hay là Varen và Phan Bội Châu (1925)…
- Nhật ký trong tù (thơ, 1942 – 1943)…
2. Tác phẩm
Hoàn cảnh sáng tác
– Năm 1922, thực dân Pháp đưa vua bù nhìn Khải Định sang Pháp dự trận đánh thuộc địa (công bằng) ở Mác. Với mục đích đánh lừa người Pháp, khiến họ nghĩ rằng vua An Nam đã hoàn toàn quy phục “mẫu quốc”, sang Pháp để cảm ơn sự “bảo hộ” và “khai hóa” của “mẫu quốc”. . Qua sự hiện diện và thái độ đê hèn của Khải Định, chúng muốn làm cho người dân của chúng tin rằng tình hình Đông Dương rất ổn định, cần đầu tư lớn để khai thác kinh tế, và tiếp tục đem “văn minh” ra để bóc lột. vì dân bản địa còn dốt.
– Nguyễn Ái Quốc viết “Tử Vi gửi” đầu năm 1923 để cùng với các tác phẩm khác như vở kịch Rồng tre, truyện ngắn Lời than thở của bà Trưng Trắc, v.v… để vạch trần âm mưu cướp nước trên của bọn thực dân. Quốc gia.
– Tác phẩm viết bằng tiếng Pháp, đăng trên báo Nhân dân, cơ quan ngôn luận của Đảng Cộng sản Pháp, số ra ngày 19-2-1923.
3. Bố cục
– Phần 1 (từ đầu đến “hành vi”): Cuộc trò chuyện của một cặp đôi trên tàu điện ngầm
– Phần 2 (còn lại): Ý kiến và thái độ mỉa mai vua Khải Định
4. Tóm tắt
Trên tàu điện ngầm, một cặp vợ chồng người Pháp thấy nhân vật tôi kể chuyện là người An Nam nên tưởng là Khải Định. Họ bàn luận, bình luận về Khải Định và coi ông là một tên hề, một trò tiêu khiển rẻ tiền. Đôi bạn xuống tàu, người kể nhớ lại những ngày thơ ấu, câu chuyện về cách hành xử của vua Bánh và vua Thuấn, rồi liên hệ và bình luận về hành động bạo lực mờ ám vì mục đích riêng của Khải Định. Tác giả cũng kể về sự hoang mang của người Pháp, của chính quyền thực dân. Qua đó châm biếm sự đối xử của thực dân Pháp đối với những người Việt Nam yêu nước.
5. Phương thức biểu đạt
– Tự sự, biểu cảm
6. Thể loại
– Truyện ngắn
7. Câu chuyện
– Người thứ nhất
8. Giá trị nội dung
– Tố cáo chế độ chính sách man rợ, dối trá của thực dân
– Lên án chính sách ngu dân, đầu độc nhân dân bằng thuốc phiện và rượu
– Bản chất của bọn thực dân dối trá, tự xưng là văn minh nhưng thực chất là cướp nước
– Tố cáo chế độ nhà tù giam cầm những người yêu nước trên toàn nước Pháp
9. Giá trị nghệ thuật
– Hình thức của bức thư gửi em gái, tạo tính khách quan, tăng tính tự nhiên, chân thực cho tác phẩm.
– Tác phẩm tiêu biểu cho phong cách văn xuôi hiện đại.
– Tình huống truyện độc đáo
– Cách kể chuyện tự nhiên, hóm hỉnh, kết hợp giữa kể và tả